Có bao giờ bạn cảm thấy mình đang đi chậm hơn tất cả mọi người?
Cảm giác bị tụt lại phía sau có lẽ là nỗi ám ảnh âm thầm của chúng ta. Nó không ồn ào nhưng lại có sức bào mòn tự tin từng ngày. Nhưng hãy khoan trách bản thân. Thực ra, vấn đề không nằm ở tốc độ mà nằm ở cách chúng ta đang nhìn nhận hành trình của chính mình.
Chúng ta đang sống trong thời đại của sự so sánh. Mạng xã hội trở thành một sân khấu lớn, nơi ai cũng chỉ mang ra những khoảnh khắc đẹp nhất, thành công nhất để trình diễn. Mỗi lần mở điện thoại, bạn sẽ thấy xung quanh bạn đều thành công và rồi bất giác tự hỏi: “Tại sao họ làm được mà mình thì không?”. Nhưng điều chúng ta quên mất là: không ai đăng lên mạng xã hội những lần thất bại, những ngày mất phương hướng hay những đêm dài khó ngủ vì lo âu. Chúng ta đang so sánh toàn bộ hành trình của mình với khoảnh khắc đỉnh cao nhất của người khác và đó là một cuộc so sánh không công bằng.
Có một sự thật đơn giản nhưng dễ quên: Chúng ta không cùng xuất phát điểm. Mỗi người sinh ra trong một bối cảnh khác nhau, mang theo những giá trị sống, cơ hội và ước mơ khác nhau. Không có hai con đường sự nghiệp nào giống hệt nhau và cũng không cần thiết phải giống.
Người này có thể biết mình muốn làm gì từ năm 18 tuổi, người kia có thể mất đến 30 tuổi mới bắt đầu hiểu rõ bản thân. Có người thành công ngay lần đầu tiên thử sức, nhưng cũng có người đi qua 5 công việc, 3 ngành nghề khác nhau mới tìm thấy nơi mình thuộc về.
Và điều quan trọng là: không ai “muộn” cả, nếu bạn đang sống một cách có ý nghĩa, đang học hỏi, đang tiến về phía trước — dù là chậm rãi.
Chúng ta thường bị cuốn vào suy nghĩ về “thành công” như một vạch đích cụ thể: một vị trí trong công ty, một mức thu nhập hay một mốc thời gian cần đạt được. Nhưng càng trưởng thành, ta càng nhận ra: thành công không phải là đích đến mà là trạng thái bạn cảm thấy an yên và đúng đắn trên hành trình mình chọn.
Sự nghiệp không phải là đường đua, bởi vì bạn không cần phải “đến trước” để giành phần thắng. Điều đó đồng nghĩa với việc không ai trao huy chương cho người hoàn thành nhanh nhất và càng không có một chuẩn mực nào để đo chính xác giá trị cuộc đời bạn. Điều duy nhất bạn cần làm là bạn phải xác định được điều bạn đang theo đuổi và hướng phát triển trong tương lai là gì.
Bạn không cần phải vội vàng. Không cần ép mình phải có tất cả mọi thứ ở tuổi 25, 30 hay 35. Hành trình sự nghiệp là một hành trình dài — đôi khi cần bạn chậm lại để quan sát, lắng nghe và tái định hướng. Và nếu bạn đang cảm thấy mình “tụt lại phía sau”, hãy nhớ: Có thể bạn không chậm mà bạn chỉ đang đi một con đường mà người khác chưa từng bước qua.
Hãy thấu hiểu bản thân, kiên nhẫn với chính mình và vững tin vào thời điểm của riêng bạn. Bởi vì khi đúng thời điểm, hoa sẽ nở.
Không có bình luận nào.